Ai ơi chớ vội khoe mình
|
Don’t be a show off
|
---|
Con
bươm bướm kia, cánh vàng rực rỡ, lại có những đốm đen, đốm đỏ trông rõ thật
đẹp. Một hôm, bay nhởn nhơ trên bụi cây bên đường. Hết nhành nọ, sang nhành
kia, thảnh thơi vui thú. Tưởng mình đẹp thì ai chẳng kính yêu. Ngờ đâu có ba
anh học trò đi học về, bỗng trông thấy bướm kia đang bay ở bụi cây trước mặt,
vội vàng, anh thì lấy nón chụp, anh thì lấy sách đập, xô đẩy nhau đuổi bắt cho
được.
|
That butterfly with bright, golden wings marked with black and red spots, looks really beautiful. One day, it was fluttering playfully over bush by the road, from branch to branch.. thinking that everyone should love him because of his good looks. Unexpectedly, three school boys, going home from school, saw him flying over a bush in front of the, quickly one took a hat to cover, the other a book to smash, jostling and chasing one after another to catch him. |
---|
Con
bướm đã vào tay lũ trẻ, thôi thì hết anh này lôi cánh, lại đến anh kia kéo
chân, thật là rã rời tơi tả, chẳng được bao lâu thì hóa ra từng mảnh. Ấy cũng
vì con bướm có cái sắc đẹp mà phải chịu những tai hại thảm thiết như thê.s Thật
đáng thương thay.
|
Finally,
the butterfly was in the boys’ hands, alas, this one stretched his wings, that
one drew his legs, and in no time he was torn into pieces. Just because of his
beauty, the butterfly has suffered a cruel fate. What a pity!
|
---|