Monday, October 19, 2015

51. Love of humanity

51. Tình nhân loại 
51. Love of humanity
Gia đính Tính đã nghèo lại đông con. Hai vợ chồng đầu tắt mặt tối suốt ngày mà cũng khó lòng no đủ. Peasant Tinh's family was poor and large. The husband and wife worked hard all day without being secure from hunger.
Một đêm đông, trời tối đen như mực, gió bấc lạnh thấu xương, bác phải dùng bó đuốc để mò mẫm đặt đó trên cánh đồng hiu quạnh. One winter night, it was pitch dark and the north wind was chilled to the bone; he found his way with a torch to place bownets to catch fish in the deserted rice-paddy field.
Qua chiếc liều bỏ không, bác nghe văng vẳng có tiếng trỏe khóc. Bác đứng ngần ngừ. Tiếng oe oe nhu cầu cứu, không thể cầm lòng, bác chui vào trong lều. Dưới ngọn đuốc lập lòe, một hài nhi đang cựa quậy trong chiếc tả rách. Tiếng oe oe yếu dần như sắp hết hơi. Không đắn đo, bác ôm chặt đứa bé vào lòng rồi rảo bước về nhà. Passing an abandoned hut, he heard the cry of a bady. He stood still hesitatingly. The cry was like a demand for help, not being able to contain his emotion, he crept into the hut. Under the flickering light of the torch, an infant was fidgeting in a ragged swaddling cloth. The cry became fainter as if the baby were going to be out of breath. Withoug hesitation, he embraced the infant and hurried home.
Vợ bác trông thấy, nhăn nhó, xã Tính thở dài nói: "Thôi mình đành lại phải cố gắng hơn trước vậy, chứ biết làm thế nào!". Seeing the baby, his wife made a frown, but Tinh said sighing: " Well, we just haver to try and work harder than before, what could I do?"
Tình thương bỗng dạt dào trong lòng, vợ bác Xã giơ tay ra đỡ đứa bé, ôm vào lòng rồi kéo áo ấp lên nó. Overwhelmed with love, the peasant's wife reached out her hands to hold the child close to her bosom and cover it with her cloak.
Love is like the moon, when it does not increase, it decreases..
Tình yêu cũng giống như mặt trăng, khi nó không sáng, nó sẽ tối. 
(W. Shapeaspeare)
Header 1