Friday, October 9, 2015

Yves Rossy: Fly with the Jetman



List of Video
Previous Video
Next Video

(Nhạc)
00:39JETMAN: YVES ROSSY
00:46GRAND CANYON
01:19Nhiều cuộc thử nghiệm đã được tiến hành khi Yves mang chiếc cánh vào vì cơ thể Yves là một phần tạo nên chiếc tàu bay.
01:26CÁC CUỘC THỬ NGHIỆM TRONG ĐƯỜNG HẦM GIÓ
01:29Cánh bay không có bộ phận điều khiển lái, không cánh gập, không bánh lái. Yves dùng chính cơ thể của anh để lái chiếc cánh.
01:36STEFAN VON BERGEN: Anh ta đổi hướng bằng cách quay đầu về một phía nào đó. Và đôi khi anh hỗ trợ thêm bằng tay, thậm chí đôi khi bằng chân. Có thể nói anh đóng vai trò là thân máy bay. Và điều đó quả là độc nhất vô nhị.
01:52Khi anh cong lưng lại anh sẽ bay cao hơn. Khi anh duỗi vai về phía trước, anh sẽ lao xuống.
02:17VÙNG NÚI AN-PƠ - THỤY SĨ
03:14EO BIỂN GIBRALTAR
03:43EO BIỂN MANCHE (EO BIỂN ANH)
03:45Anh ấy đây rồi. Đó là Yves Rossy. Tôi nghĩ chiếc cánh đang mở, vâng nó đang mở. Đây là khoảnh khắc quan trọng đầu tiên của chúng ta, nó đang mở. Anh ta đang rơi xuống. Có phải anh đang bay không?
03:57Hình như anh đã lấy lại thăng bằng. Anh đang bắt đầu lên cao.
04:01Đây chính là động tác quay 90 độ mà anh đang nói tới, nó làm anh ta tách ra. Anh ta đang bay phía trên eo biển. Đó là Yves Rossy. Bây giờ thì không còn quay lại được nữa. Anh ta đang ở trên eo biển Manche và đang tiếp tục hành trình. Thưa quý vị, một chuyến bay lịch sử đã bắt đầu.
04:36Và khi tiếp đất anh ta sẽ kéo những cái chốt này để nhả ga, để giảm tốc độ lại một chút, và sau đó làm một cú hạ cánh thật đẹp.
04:51Anh ấy đây rồi. Yves Rossy đã hạ cánh xuống nước Anh.
04:58Và bây giờ anh đang ở Edinburgh. Yves Rossy. (Vỗ tay) Và cả những thiết bị của anh nữa.
05:12Chào mừng anh, Yves. Thật đáng kinh ngạc. Những cảnh vừa rồi được ghi lại trong hơn 3 năm qua trong những thời khắc khác nhau của anh. Và còn rất nhiều, rất nhiều nữa. Vậy là việc bay lượn như chim đã trở nên khả thi. Ở trên đó cảm giác thế nào vậy?
05:26- Rất vui. Rất vui. (Cười) Tôi không có lông vũ. Nhưng đôi khi tôi có cảm giác như một chú chim. Đó quả thực là một cảm giác rất ảo, vì bình thường thì bạn có một cái gì đó rất to, một chiếc máy bay, bao quanh mình. Khi tôi đeo những cái dây nhỏ này vào, chiếc cánh bay nhỏ này, tôi thực sự cảm thấy mình giống như một chú chim.
05:53- Anh đã bắt đầu trở thành một Jetman như thế nào?
05:56- Cách đây 20 năm khi tôi khám phá ra môn rơi tự do. Khi ta rời khỏi một chiếc máy bay ta gần như trơ trụi. Ta giữ tư thế như thế này. Và đặc biệt khi ta ở một tư thế duỗi thẳng, ta sẽ có cảm giác là ta đang bay. Và đó là thứ gần nhất với mơ. Không có cái máy nào xung quanh ta. Mà ta ở trong chính môi trường đó. Cú rơi rất ngắn và chỉ có một hướng. Cho nên ý tưởng nằm ở chỗ giữ cảm giác tự do ấy, nhưng thay đổi hướng lái và tăng thời gian lên.
06:36- Tôi tò mò một chút, tốc độ tối đa của anh là bao nhiêu?
06:39- Khoảng 300 km/giờ trước khi nhào lộn. Nghĩa là khoảng 190 dặm/giờ.
06:46- Khối lượng của thiết bị anh mang theo là bao nhiêu?
06:48- Khi tôi ra khỏi máy bay với đầy đủ nhiên liệu, tôi nặng khoảng 55 ký. Tô có 55 ký trên lưng.
06:56- Và anh không hề lái? Không cần điều khiển, không có bánh lái? Chỉ đơn thuần là cơ thể anh, và chiếc cánh bay trở thành một phần của cơ thể anh và ngược lại?
07:04- Mục tiêu thật sự là như vậy, bởi vì nếu anh cho bánh lái vào, thì tức là anh sáng chế lại chiếc máy bay.Tôi muốn giữ cảm giác tự do trong chuyển động. Cũng giống như bọn trẻ chơi máy bay. Tôi muốn đi xuống như vậy. Tôi trèo lên, rồi tôi quay. Đó đúng là bay thuần túy. Không phải là cầm lái, mà đó là bay.
07:29- Cá nhân anh tập luyện gì, cho việc đó?
07:34- Thực sự thì tôi chỉ cố gắng để cơ thể khỏe mạnh. Tôi không tập bài tập vật lý đặc biệt nào. Chỉ giữ cho cơ thể linh hoạt bằng những hoạt động mới. Chẳng hạn, mùa đông vừa rồi tôi đã bắt đầu chơi môn lướt ván diều. Vậy thôi, những thứ mới mẻ. Anh cần phải thích nghi. Vì điều này là -- vì là phi công nên tôi có kinh nghiệm quản lý hệ thống -- nhưng với điều này thì anh thật sự cần tính lưu động, anh cần phải nhanh nhẹn và còn phải thích ứng thật nhanh.
08:13- Vài người trong số khán giả hỏi tôi rằng, "Làm sao anh ta thở được trên đó?" vì anh di chuyển rất nhanh và ở trên độ cao chừng 3000 mét.
08:20- Chà, trên độ cao 3000 mét, ôxi không phải là một vấn đề lớn. Chẳng hạn như những người đi xe máy,họ cũng có tốc độ như vậy. Chỉ với một loại mũ bảo hiểm gắn tích hợp, thì chuyện hô hấp là không thành vấn đề.
08:34- Sẵn đây có thiết bị của anh, xin anh hãy mô tả nó. - Tôi có 4 động cơ của Breitling.
08:40- Sải cánh dài 2 mét. Mặt nghiêng siêu vững. Bốn động cơ nhỏ, mỗi động cơ công suất đẩy 22 ki-lô, các tuabin chạy bằng dầu. Dây cương, dù. Thiết bị duy nhất của tôi là thiết bị đo độ cao và thời gian. Tôi biết tôi có nhiên liệu dùng được trong 8 phút. Nên phải kiểm tra trước khi nó hết. (Cười) Vâng, chỉ vậy thôi.Có hai chiếc dù. Nghĩa là, nếu tôi có vấn đề gì với cái thứ nhất mà tôi kéo, thì tôi vẫn có thể mở cái thứ hai. Và đây là mạng sống của tôi. Cái này thực sự quan trọng để đảm bảo an toàn. Trong 15 năm qua tôi đã sử dụng nó được khoảng 20 lần -- chưa bao giờ với loại cánh đó, mà vào khoảng thời gian đầu. Tôi có thể thả cánh ra khi tôi đang quay tròn hay đang không thăng bằng.
09:40- Chúng ta vừa chứng kiến chuyến bay vượt qua eo biển Gibraltar năm 2009 khi mà anh bị mất kiểm soát và lao xuống những đám mây và rơi xuống biển. Vậy đó là một trong những trường hợp mà anh thả hai chiếc cánh ra đúng không?
09:52- Đúng vậy. Tôi đã cố gắng xoay sở trong đám mây, nhưng lúc đó bị mất phương hướng hoàn toàn. Nên tôi đã cố lần nữa, để leo tới một độ cao. Tôi đã nghĩ, được rồi, tôi sẽ ra ngoài thôi. Nhưng hình như tôi đã làm động tác như thế này.
10:09- Một động tác nhìn có vẻ không an toàn.
10:12- Nhưng anh cảm thấy rất tuyệt, chỉ là anh không ở một độ cao thích hợp. Vì thế thứ tiếp theo tôi nhìn thấy là một màu xanh nước biển. Đó là biển. Tôi vẫn còn một chiếc máy đo độ cao bằng sóng âm. Vì vậy tôi ở độ cao tối thiểu theo chiều này -- rất nhanh -- rồi tôi kéo cái đó. Và sau đó tôi có mở dù ra.
10:36- Vậy là những chiếc cánh bay có dù riêng của chúng và anh cũng có hai chiếc dù riêng cho mình.
10:39- Chính xác. Có một chiếc dù cứu nạn cho chiếc cánh vì hai lý do: nhờ đó mà tôi có thể sửa chữa về sau, và đặc biệt là nhờ vậy không ai có thể lấy được nó, khi nó nằm ngay trên đầu.
10:50- Tôi hiểu. Anh có thể quay lại đây không? Đây thực sự là một thứ mạo hiểm. Nhiều người đã chết khi cố làm những điều như thế này. Và anh trông không giống như một gã điên; anh là một phi công người Thụy Sỹ, anh có vẻ là một người sẽ kiểm tra kĩ lưỡng mọi thứ. Tôi nghĩ là anh có những tiêu chuẩn nhất định.
11:06- Vâng. Tôi không có danh sách để kiểm tra cho cái đó.
11:09- Chúng ta đừng nói cho sếp của anh biết.
11:12- Không, đó thực sự là hai thế giới khác nhau. Chúng ta đã biết quá rõ hàng không dân sự. Chúng ta có một trăm năm kinh nghiệm. Và ta có thể thích ứng rất chính xác. Còn với chuyện rơi tự do này, tôi phải tập thích ứng với những thứ mới mẻ. Tức là, ứng biến. Đó thật sự là một cách vận dụng giữa hai phương pháp tiếp cận. Một thứ mà tôi biết rất rõ -- những nguyên lý này, chẳng hạn như chúng ta có hai động cơ trên một chiếc Airbus, nhưng chỉ với một động cơ, anh có thể làm cho nó bay được. Vì thế, phương án B -- luôn có một phương án B. Trên một chiến đấu cơ, anh có một chiếc ghế tự bung. Kia là chiếc ghế tự bung của tôi. Vì vậy tôi tiếp cận theo cách của một phi công chuyên nghiệp với lòng tôn kính của một người tiên phong trước Mẹ thiên nhiên.
12:01- Anh nói rất hay. Rất hay. Điều gì sẽ xảy ra nếu như một trong số các động cơ ngưng hoạt động?
12:07- Tôi làm một động tác lộn vòng. Sau đó tôi cân bằng lại, và tùy vào độ cao của tôi, mà tôi tiếp tục với hai hay ba động cơ. Điều đó đôi khi là khả thi -- cũng khó giải thích -- nhưng tùy theo tải trọng của tôi,tôi có thể tiếp tục với hai động cơ và cố gắng tìm một nơi thích hợp để hạ cánh, và sau đó tôi mở dù ra.
12:31- Vậy là lúc bắt đầu của chuyến bay là anh nhảy ra khỏi máy bay hay trực thăng, và tiếp tục lao xuống và tăng tốc các động cơ, và sau đó cơ bản là anh anh cất cánh đâu đó trên không trung. Và sau đó màn hạ cánh, như chúng ta vừa thấy, xuống phía kia của eo biển, là bằng một chiếc dù. Tôi tò mò một chút, anh đã hạ cánh ở đâu khi bay qua Grand Canyon? Có phải là anh đã hạ cánh trên rìa núi, hay phía dưới đáy?
12:55- Ở dưới đáy. Sau đó tôi quay lại trên xe kéo của chiếc trực thăng. Nhưng ở đó có quá nhiều đá và đầy những cây xương rồng phía trên.
13:06- Đó chính xác là lý do tôi hỏi anh.
13:08- Và còn có những dòng chảy rất buồn cười ở đó nữa. Có một hoạt động nhiệt lớn, và cũng rất khác nhau tại các độ cao. Vì vậy nên sẽ an toàn hơn nhiều cho tôi nếu hạ cánh ở phía dưới đáy.
13:21- Tôi nghĩ lúc này đây, có nhiều thính giả đang thắc mắc, "Thế thì lúc nào anh tạo ra một chiếc ghế đôiđể họ có thể bay cùng anh?"
13:28- Tôi có một câu trả lời chuẩn. Các bạn đã từng nhìn thấy những con chim bay song đôi chưa?
13:34- Một câu trả lời hoàn hảo. (Vỗ tay) Câu hỏi cuối cùng dành cho anh, Yves. Điều gì tiếp theo cho anh đây? "Jetman" sẽ có sự kiện gì tiếp theo?
13:51- Trước hết tôi muốn dạy lại cho một anh chàng trẻ tuổi hơn. Tôi muốn chia sẻ, và làm những chuyến bay đội hình. Và tôi dự định xuất phát từ một vách đá, giống như phóng ra từ một vách đá.
14:03- Thay vì nhảy ra khỏi máy bay đúng không?
14:05- Đúng thế, mục tiêu cuối cùng là để cất cánh, nhưng với tốc độ ban đầu. Thực sự thì tôi tiến hành từng bước một. Nghe có vẻ hơi điên khùng, nhưng không phải vậy. Hiện tại cũng đã có thể bắt đầu ngay, chỉ là quá nguy hiểm. (Cười) Nhờ có sự phát triển của công nghệ, công nghệ tốt hơn, chuyện này sẽ trở nên an toàn hơn. Và tôi hy vọng nó sẽ dành cho tất cả mọi người.
14:29- Cảm ơn anh rất nhiều, Yves. Yves Rossy.
14:31(Vỗ tay)