![]() |
---|
Có một điều bạn biết về tôi, một điều rất riêng tư, và có một điều tôi biết về mỗi một người trong số các bạn và nó là trọng tâm trong các mối quan tâm của bạn Có một điều chúng ta biết về mỗi người mà ta gặp ở bất cứ đâu trên thế giới, trên đường phố, và đó là lí do chính nhất cho tất cả những điều họ làm,và những điều họ chịu đựng, và điều đó là tất cả chúng ta đều mong muốn hạnh phúc. Về vấn đề này, chúng ta đều giống nhau. Cách chúng ta tưởng tượng sự hạnh phúc, khác nhau tùy mỗi người, nhưng điều chung nhất ở tất cả chúng ta, là chúng ta đều muốn được hạnh phúc.
01:08Bây giờ chủ đề của tôi là sự biết ơn. Có liên quan gì giữa hạnh phúc và sự biết ơn? Nhiều người sẽ nói rằng, ồ, quá dễ. Khi bạn hạnh phúc, bạn biết ơn. Nhưng hãy nghĩ lại đi. Có thực là người hạnh phúc là người biết ơn không? Chúng ta đều biết khá nhiều người có đầy đủ mọi thứ có thể đưa đến hạnh phúc,nhưng họ lại không hạnh phúc, bởi họ muốn một điều gì khác hoặc muốn có nhiều thêm nữa. Và chúng ta đều biết những người gặp nhiều điều bất hạnh, những điều mà ta không muốn gặp phải, vậy mà họ lại vô cùng hạnh phúc. Họ rạng ngời hạnh phúc. Và điều đó khiến bạn ngạc nhiên. Tại sao ư? Bởi vì họ biết ơn. Vậy không phải là hạnh phúc khiến chúng ta biết ơn. Mà chính sự biết ơn làm ta hạnh phúc. Nếu bạn nghĩ hạnh phúc làm bạn biết ơn, hãy nghĩ lại đi. Chính sự biết ơn làm bạn hạnh phúc,
02:25Bây giờ, ta có thể hỏi, Sự biết ơn thực sự có nghĩa là gì? Và nó diễn ra như thế nào? Tôi xin yêu cầu những trải nghiệm của chính các bạn. Chúng ta đều biết từ trải nghiệm như thế nào. Chúng ta trải qua việc gì đó mà rất quý giá với chúng ta. Một thứ gì đó quý giá được ban tặng cho chúng ta. Và nó thực sự được ban tặng Hai điều này cần phải đi liền với nhau. Nó phải là thứ gì đó quý giá, và nó phải thực sự là một món quà. Bạn không mua nó. Bạn không giành được nó. Bạn không đổi lấy nó. Bạn không làm việc để có được nó. Chỉ là nó được dành tặng cho bạn mà thôi. Và khi hai điều này đi liền với nhau, một thứ gì đó thực sự quý giá với tôi và tôi nhận ra rằng khi nó được tự do cho đi, thì khi ấy niềm biết ơn bỗng nhiên dâng trào trong tim tôi, hạnh phúc bỗng dâng trào trong tim tôi. Và đó là cách mà sự biết ơn đến với bạn.
03:30Bây giờ điều then chốt chúng ta không thể chỉ thỉnh thoảng mới cảm thấy biết ơn. Chúng ta không thể chỉ trải nghiệm sự biết ơn. Chúng ta có thể là những người sống với sự biết ơn. Sống biết ơn, chính là điều tôi mà muốn nói đến. Và làm thế nào chúng ta sống với sự biết ơn? Bằng cách trải nghiệm, bằng cách để ý rằng mỗi khoảnh khắc đều là khoảnh khắc cho đi, như ta thường nói. Đó là một món quà. Bạn không giành lấy nó. Bạn không thể khiến nó đến với mình bằng bất cứ cách nào. Bạn không có cách để chắc chắn rằng sẽ có một khoảnh khắc khác được dành cho bạn, và lúc đó, nó là điều quý giá nhất mà chúng ta có thể nhận được, khoảnh khắc này, với tất cả những cơ hội mà nó chứa đựng. Nếu chúng ta không có khoảnh khắc hiện tại, chúng ta sẽ không có cơ hội để làm bất cứ điều gì, hay trải nghiệm bất cứ thứ gì, và khoảnh khắc này là một món quà. Nó là một khoảnh khắc cho đi, như ta đã nói.
04:42Bây giờ, ta nói món quà chứa trong món quà này thực sự chính là cơ hội. Điều mà bạn biết ơn nhất chính là cơ hội. không phải là thứ mà bạn được cho, bởi nếu món quà đó ở nơi nào đó khác và bạn không có cơ hội để tận hưởng nó, làm điều gì đó với nó, bạn sẽ không biết ơn nó. Cơ hội là món quà bên trong mỗi món quà, và chúng ta có câu nói này, cơ hội chỉ đến một lần. Vâng, hãy nghĩ lại. Mỗi khoảnh khắc là một món quà mới, cứ mãi như thế, và nếu bạn bỏ qua cơ hội trong khoảnh khắc này,một khoảnh khắc khác lại được ban tặng cho chúng ta, và lại thêm một khoảnh khắc nữa. Chúng ta có thể tự nắm bắt cơ hội này, hoặc chúng ta sẽ để mất nó, và nếu chúng ta nắm được cơ hội, đó chính là chìa khóa của sự hạnh phúc. Hãy nắm giữ chìa khóa cho hạnh phúc của chúng ta trong đôi tay của mình. Từng khoảnh khắc, chúng ta có thể biết ơn vì món quà này.
05:52Có phải điều đó nghĩa là chúng ta có thể biết ơn về mọi thứ? Chắc chắn là không rồi. Chúng ta không thể biết ơn bạo lực, chiến tranh sự áp bức, hay bóc lột. Trên mức độ cá nhân, chúng ta không thể biết ơn vì đã mất đi một người bạn, vì sự phản bội, vì nỗi đau mất mát người thân. Nhưng tôi không nói là ta có thể biết ơn vì mọi thứ. Ý tôi là chúng ta có thể biết ơn trong mỗi khoảnh khắc mà mình nhận được cơ hội, và thậm chí khi phải đối mặt với điều gì đó cực kì khó khăn, chúng ta có thể đứng dậy và đáp lại cơ hội mà mình nhận được. Nó không tệ như bạn nghĩ. Thật ra, khi xem xét và trải nghiệm nó, bạn thấy rằng, trong hầu hết thời gian, điều chúng ta được ban tặng là cơ hội để tận hưởng, và chúng ta chỉ đành mất nó bởi vì ta đang đi quá nhanh trong cuộc đời và vì chúng ta không chịu ngừng lại để nhận thấy cơ hội.
07:00Nhưng đôi lúc, một điều gì đó khó khăn được đem lại cho chúng ta, và khi điều khó khăn này xảy đến với chúng ta, thì thử thách làm gia tăng cơ hội, và chúng ta có thể vượt qua nó bằng cách học được một điều gì đó mà đôi lúc nó là một niềm đau. Chẳng hạn như học tính kiên trì. Chúng ta từng được nói rằng con đường đến sự an lạc không phải là đường chạy nước rút mà giống như một đường chạy marathon hơn. Nó cần sự kiên nhẫn. Nó khó khăn. Đó có thể là việc bảo vệ ý kiến của mình, bảo vệ niềm tin của mình. Đó là một cơ hội mà chúng ta được ban tặng. Để học, để chịu đựng, để đứng lên, tất cả những cơ hội này được tặng cho chúng ta, nhưng chúng chỉ là cơ hội, và những người tận dụng được những cơ hội đó mới là những người chúng ta ngưỡng mộ. Họ làm được nhiều điều từ cuộc sống. Và những người thất bại lại nhận được một cơ hội khác, Chúng ta luôn có một cơ hội khác. Đó là sự giàu có phi thường của cuộc sống.
08:09Vậy làm thế nào chúng ta tìm ra cách để kiểm soát điều này? Làm thế nào mỗi người trong chúng ta tìm ra cách để sống biết ơn, không chỉ là biết ơn đôi lúc , mà là biết ơn trong từng khoảnh khắc. Làm thế nào chúng ta làm được điều này? Đây là một cách vô cùng đơn giản. Rất đơn giản nó là điều mà chúng ta được nhắc nhở từ lúc còn nhỏ khi đang học cách băng qua đường. Dừng lại. Nhìn. Đi. Thế thôi.Nhưng chúng ta có thường dừng lại không? Chúng ta đi quá nhanh trong cuộc đời. Chúng ta không dừng lại. Chúng ta bỏ lỡ cơ hội bởi chúng ta không dừng lại. Chúng ta phải dừng lại. Chúng ta phải tĩnh tâm. Chúng ta phải dựng lên những biến dừng trong cuộc sống.
09:02Khi tôi ở châu Phi vài năm trước và quay trở lại, tôi để ý đến nguồn nước. Ở châu Phi, tôi không có nước sạch để uống. Mỗi lần tôi mở vòi, tôi lại tràn đầy cảm xúc. Mỗi lần tôi bật công tắc điện, tôi biết ơn vô cùng. Nó làm tôi hạnh phúc. Nhưng sau một thời gian, điều này tan biến đi. Vậy là tôi dán một miếng dính lên công tắc điện và lên vòi nước, và mỗi lần tôi mở vòi nước, "nước" ở đó. Vậy hãy để nó trong trí tưởng tượng của bạn. Bạn có thể tìm thấy bất cứ điều gì tốt nhất với bạn, nhưng bạn cần biển dừng trong cuộc sống. Và khi đã dừng, điều tiếp theo là nhìn. Bạn nhìn. Bạn mở to mắt. Bạn lắng tai nghe. Bạn hít thở. Bạn mở rộng mọi giác quan của mình để cảm nhận sự giàu có lạ thường mà chúng ta được ban tặng. Không có kết thúc cho điều này, và đó là ý nghĩa của cuộc sống, để tận hưởng, tận hưởng những gì ta được ban tặng
10:05Và sau đó chúng ta cũng có thể mở cánh cửa trái tim, cánh cửa trái tim cho những cơ hội, cho những cơ hội để cũng có thể giúp đỡ những người khác, làm những người khác hạnh phúc, bởi không gì làm chúng ta hạnh phúc hơn khi tất cả chúng ta đều hạnh phúc. Và khi chúng ta mở trái tim cho những cơ hội, những cơ hội mời chúng ta làm điều gì đó, và đó là điều thứ ba. Dừng lại, nhìn, và sau đó đi, và thực sự làm điều gì đó, Và điều chúng ta có thể làm là bất cứ điều gì cuộc sống cho phép bạn trong giây phút đó. Hầu hết là cơ hội để tận hưởng, nhưng đôi lúc nó là điều gì đó khó khăn hơn.
10:50Nhưng dù là gì, nếu chúng ta tận dụng lấy cơ hội này, chúng ta đi cùng với nó, chúng ta sáng tạo, đó là những người sáng tạo, và câu nói đơn giản dừng lại, nhìn, đi, thực sự là một hạt giống mạnh mẽ có khả năng cách mạng hóa thế giới. Bởi vì chúng ta cần, chúng ta hiện tại đang ở khoảng giữa sự thay đổi của ý thức, và bạn sẽ ngạc nhiên nếu bạn -- tôi luôn ngạc nhiên khi nghe thấy từ "sự biết ơn" và "lòng biết ơn" xuất hiện nhiều lần. Bạn có thể thấy nó ở mọi nơi, một hãng hàng không biết ơn, một nhà hàng biết ơn, một cốc cà phê biết ơn, một chai rượu biết ơn. Vâng, tôi thậm chí nhìn thấy giấy vệ sinh có nhãn hàng là Cảm Ơn. (Cười) Có một làn sóng của sự biết ơn bởi vì người ta đang bắt đầu nhận ra rằng điều này quan trọng như thế nào và làm thế nào điều này có thể thay đổi thế giới của chúng ta. Nó có thể thay đổi thế giới của chúng ta theo những cách cực kì quan trọng, bởi vì nếu bạn biết ơn, bạn không sợ hãi và nếu bạn không sợ, bạn không cần đến bạo lực. Và nếu bạn biết ơn, bạn sẽ có cảm giác đầy đủvà không có cảm giác túng thiếu, và bạn muốn sẻ chia. Và nếu bạn biết ơn, bạn sẽ thừa nhận sự khác nhau giữa con người với con người, và bạn trân trọng tất cả mọi người, điều này thay đổi cái kim tự tháp quyền lực mà chúng ta đang sống dưới ảnh hưởng của nó.
12:22Và nó không hướng đến sự bình đẳng mà là sự kính trọng ngang hàng, và đó là điều quan trọng, Tương lai của thế giới sẽ là một mạng lưới, không phải là một kim tự tháp, không phải là một kim tự tháp ngược, Cuộc cách mạng mà tôi nói đến là một cuộc cách mạng phi bạo lực, và nó quá cách mạng đến mức thậm chí cách mạng hóa chính khái niệm của một cuộc cách mạng, bởi bình thường, một cuộc cách mạng chỉ đổi chiều của kim tự tháp quyền lực và những người ở dưới đáy lại đứng ở đính tháp và lại làm chính những điều mà những kẻ đứng đầu trước đó từng làm. Điều chúng ta cần là một mạng lưới các nhóm nhỏ hơn, các nhóm nhỏ hơn và nhỏ hơn biết về nhau, tương tác với nhau và đó là một thế giới biết ơn.
13:13Một thế giới biết ơn là một thế giới của những con người hạnh phúc. Những người biết ơn là những người vui sướng, và những người vui sướng, họ càng vui sướng thì thế giới lại càng hân hoan. Chúng ta có một mạng lưới cho cuộc sống biết ơn, và nó đang lan nhanh. Chúng ta không thế hiểu tại sao nó lại lan nhanh như vậy. Chúng tôi dành cơ hội cho mọi người để thắp lên một ngọn nến mỗi khi họ biết ơn vì điều gì đó. Và đã có 15 triệu ngọn nến được thắp lên trong một thập kỉ. Người ta đang hiểu ra rằng một thế giới biết ơn là một thế giới hạnh phúc, và chúng ta đều có cơ hội bằng cách đơn giản dừng lại, nhìn, và đi, để thay đổi thế giới, và biến nó thành một nơi hạnh phúc. Và đó là điều tôi mong mỏi, và nếu điều này đã cống hiến một chút gì đó đến việc khiến bạn muốn làm điều tương tự, dừng lại, nhìn và đi
14:15Xin cảm ơn.
14:16(Vỗ tay)