Monday, October 12, 2015

Adora Svitak: What adults can learn from kids



List of Video
Previous Video
Next Video

Bây giờ, tôi muốn bắt đầu với một câu hỏi: Lần cuối cùng bạn bị gọi là trẻ con là khi nào? Đồi với những đứa trẻ như tôi, có thể thường xuyên bị gọi là con nít Mỗi khi có những đòi hỏi phi lý, hay hành động thiếu trách nhiệm, hay có một dấu hiệu nào khác một người Mỹ bình thường, chúng tôi bị gọi là trẻ con, đó là điều làm tôi thực sự khó chịu. Sau hết, hãy nhìn vào những sự kiện sau: Chủ nghĩa đế quốc và thực dân xâm lược, chiến tranh thế giới, George W. Bush. hãy tự hỏi bản thân: Ai là người chịu trách nhiệm? Người lớn.
00:45Vậy, trẻ con đã làm được gì? Vâng, Anne Frank đã làm rung động hàng triệu người với bài báo cáo mãnh liệt của mình về những người bị tàn sát, Ruby Bridges giúp khai trừ nạn phân biệt chùng tộc tại Mỹ, và, gần đầy nhất, Charlie Simpson đã giúp quyên gần 120,000 bảng Anh cho Haiti. trên chiếc xe đạp nhỏ của cậu. Nên, như bạn đã thấy được bằng chứng từ những ví dụ trên, tuổi tác không là vấn đề. Ý niệm của từ "trẻ con" đề cập được xuất hiện khá thường xuyên ở người lớn rằng chúng ta nên xóa sổ từ ngữ phân biệt tuổi tác này mỗi khi đánh giá hành động liên quan tới sự thiếu trách nhiệm và suy nghĩ vô lý.
01:21(Vỗ tay)
01:27Cảm ơn.
01:29Và một lần nữa, ai đã nói rằng những suy nghĩ vô nghĩa nhất định không phải là những thứ thế giới cần đến. Có thể bạn đã có những kế hoạch vĩ đại trước đây, nhưng đã dừng lại, với ý nghĩ rằng: Điều đó là không thể hoặc quá tốn kém hoặc sẽ không mang lợi ích cho bản thân. Tích cực hay tiêu cực, trẻ con chúng tôi không bị ngăn cản nhiều như vậy khi phải nghĩ đến lý do vì sao không làm đều này hoặc điều kia. Trẻ em có nhiều những nguyện vọng tràn đầy cảm hứng và những suy nghĩ đầy hy vọng, như ước muốn của tôi là sẽ không ai đói khát hay mọi thứ đều miễn phí, một lý thuyết không tưởng Có bao nhiêu người ở đây vẫn còn mơ ước như thế và tin rằng nó có thể thành sự thật? Có thể kiến thức lịch sử và những thất bạn trong quá khứ của lý thuyết không tưởng chính là một gánh nặng vì, bạn biết rằng nếu mọi thứ đều miễn phí, rằng cửa hàng ăn uống sẽ hết sạch, và khan hiếm, dẫn tới đám đông hỗn loạn.Mặt khác, trẻ con chúng tôi vẫn mơ về sự hoàn hảo. Đó là điều tốt, vì để biến bất cứ điều gì thành hiện thực, bạn phải mơ ước về nó trước hết.
02:26Cách này hay cách khác, mơ ước táo bạo giúp đẩy xa mọi giới hạn. Ví dụ như, Bảo tàng Kính ở Tacoma, Washington, bang nơi tôi ở, yoohoo Washington-- (Vỗ tay) có một chương trình gọi là Trẻ em Thiết kế Kính, trẻ em được vẽ ra ý tưởng riêng của chúng về nghệ thuật trên kính. Giờ đây, họa sĩ nói họ đã có những ý tưởng tuyệt vời nhất qua chương trình này vì trẻ em không nghĩ đến những giới hạnrằng khó đến mức nào để có thể cắt kính thành những hình dạng nhất định. Chúng chỉ nghĩ đến những ý tưởng hay. Bây giờ, khi nghĩ đến kính, bạn có thể nghĩ đến những thiết kế đầy màu sắc của Chihulyhay có thể là bình lọ từ Ý, nhưng trẻ em thách thức nghệ sĩ đi xa hơn thế để vào lĩnh vực của những con rắn đau khổ và những anh chàng thịt lợn muối xông khói, người có cái nhìn về thịt. (Cười)
03:11Bây giờ, sự thông minh vốn có của chúng tôi không nhất thiết phải là nhận biết của người trong cuộc.Trẻ con đã học được nhiều từ người lớn rồi, và chúng tôi có nhiều thứ để chia sẻ. Tôi nghĩ rằng người lớn nên bắt đầu học tập ở trẻ con. Giờ đây, tôi nói chuyện đa số trước những khán giả có học thức,giáo viên và học sinh, tôi thích sự tương đồng này. Không nhất thiết giáo viên phải lãnh đạo cả phòng học chỉ dẫn học sinh làm cái này, cái kia. Học sinh nên chỉ dẫn giáo viên. Việc học giữa người lớn và trẻ em nên được thực hiện qua lại lẫn nhau. Thực tế thì, không may, lại có chút khác biệt, và có nhiều thứ liên qua đến sự tin tưởng, hay thiếu tin tưởng.
03:47Nếu bạn không tin tưởng ai đó, bạn sẽ đặt cho họ sự ràng buộc, đúng không? Nếu tôi nghi ngờ khả năng chị gái tôi sẽ trả cho tôi 10% tiền lời trên số tiền tôi cho chị ấy mượn, Tôi sẽ từ chối không cho chị ấy lấy thêm tiền của mình nữa tới khi chị trả lại. (Cười) Câu chuyện có thực đấy! Vâng, người lớn thường có những thái độ cấm đoán thường thấy đối với trẻ em từ những lần "đừng làm cái này" "đừng làm cái kia" trong quyển sổ tay của trường, đến hạn chế sử dụng internet tại trường. Lịch sử cho thấy, sự cai trị rồi sẽ trở thành gánh nặng nếu con người cứ sợ sệt về việc nắm quyền. Và, dù người lớn không thực sự ở mức độ cao của thể chế toàn trị, trẻ em không có, hoặc rất ít tiếng nói trong việc lập ra quy luật, khi mà thái độ thực sự cần có hai chiều, nghĩa là thế giới người lớn nên học và suy ngẫm những nguyện vọng của những người trẻ hơn.
04:36Và điều tồi tệ hơn sự cấm đoán là người lớn thường đánh giá thấp trẻ em. Chúng tôi chuộng thử thách, nhưng khi kì vọng đặt vào quá thấp, hãy tin rằng chúng tôi sẽ mất dần cố gắng mà thôi. Bố mẹ tôi có tất cả ngoại trừ kì vọng cao đặt vào tôi và chị tôi. Nên họ đã không bảo chúng tôi trở thành bác sĩ luật sư hay những chức danh tương tự, nhưng bố đã kể cho chúng tôi về Aristotle và những người tiên phong chiến đấu với vi trùng trong khi những đứa trẻ khác thì nghe "Bánh xe buýt lăn đều lăn đều."Chúng tôi cũng có nghe giai điệu đó, nhưng "Nhà tiên phong chống vi khuẩn" hoàn toàn thống lĩnh.(Cười)
05:12Tôi thích viết lách từ khi bốn tuổi, và khi tôi lên sáu mẹ mua cho tôi chiếc máy tính xách tay có cài đặt Microsoft Word. Cảm ơn Bill Gates và cảm ơn mẹ. Tôi biết trên 300 truyện ngắn bằng chiếc máy tính nhỏ của mình, và tôi muốn được in sách. Thay vì đùa cợt về thứ "dị giáo" này rằng một đứa trẻ muốn in sách, hay nói rằng "hãy chờ tới khi nhóc đủ lớn," ba mẹ thực sự giúp tôi rất nhiều. Nhưng nhiều nhà xuất bản thì không khuyến khích tôi như vậy. Một nhà xuất bản lớn cho trẻ em lạnh lùng nói rằng họ không làm việc với con nít. Nhà xuất bản cho trẻ em không làm việc với trẻ em ư? Tôi không biết, các người đang chọc tức một khách hàng lớn đấy. (Cười) Rồi, nhà xuất bản Action, đã sẵn sàng liều lĩnh và tin tưởng tôi, và lắng nghe những gì tôi phải nói. Họ cho xuất bản quyển sách đầu tay của tôi, "Những ngón tay bay," --bạn thấy đấy-- và từ đó, tôi được đi nói chuyện ở hàng trăm trường học, chỉ dẫn cho hàng ngàn nhà giáo dục, và cuối cùng, hôm nay, nói chuyện với các bạn.
06:12Tôi cảm kích trước sự chú ý của các bạn ngày hôm nay, vì nó thể hiện bạn thực sự quan tâm, các bạn đã lắng nghe. Nhưng có một vấn đề với cái nhìn lạc quan rằng trẻ em tốt hơn rất nhiều sơ với người lớn. Vì Trẻ em lớn lên và trờ thành người lớn, giống như các bạn bây giờ. (Cười) Giống như các bạn ư, thật chứ? Mục tiêu đó không phải để biến trẻ em thành những người lớn giông như các bạn. mà là những người lớn tốt hơn các bạn bây giờ, điều sẽ mang lại một ít thử thách xét theo tiêu chuẩn của các bạn, nhưng quá trình đi lên là vì những thế hệ mới và thời đại mới lớn lên, phát triển và trở nên tốt hơn những cái trước đó. Đó là lý do chúng ta không còn trong Thời Kì Tăm Tối nữa. Không quan trọng vị trí của bạn trong đời, luôn có nhu cầu cấp thiết là phải tạo cơ hội cho trẻ em để chúng tôi lớn lên và đẩy các bạn đi xa (Cười)
07:04Hỡi những người lớn và thành viên của TED, các bạn phải lắng nghe và học hỏi ở trẻ em tin tưởng và đặt nhiều kì vọng lên chúng tôi. Bạn phải lắng nghe ngay hôm nay, vì chúng tôi sẽ là những lãnh đạo ngày mai, nghĩa là chúng tôi sẽ chăm sóc lại cho các bạn khi bạn già yếu. Tôi đùa thôi Không, thật sự, chúng tôi sẽ là thế hệ kế tiếp, những người đưa thế giới này tiến lên. Và, nếu các bạn không nghĩ điều này có ý nghĩa hãy nhớ rằng khoa học vô tính đã thành hiện thực, và có thể ta sẽ quay lại thời thơ ấu,trong trường hợp đó, bạn sẽ muốn được lắng nghe giống như thế hệ của tôi. Ngày nay, thế giới cần những cơ hội cho các nhà lãng đạo mới và ý tưởng mới. Trẻ em cần cơ hội để lãnh đạo và thành công.Bạn đã sẵn sàng cho điều này? Vì những vấn đề của thế giới không nên là nhưng thứ di truyền trong nhân loại.
07:54Cảm ơn. (Vỗ tay) Cảm ơn. Cảm ơn.