![]() |
---|
Xin chào Doha, xin chào. Salaam alaikum.
00:17Tôi rất thích thăm Doha. Doha đúng là một thành phố quốc tế. Tôi cảm giác như cả Liên hợp quốc đang ở đây. Bạn hạ cánh ở sân bay và được một cô gái Ấn Độ đón tiếp cô ấy sẽ dấn bạn tới dịch vụ Al Maha, ở đó bạn sẽ gặp một cô gái Phillippines rồi cô ấy chuyển bạn cho một cô gái Nam Phi cô này lại đưa bạn qua bạn tới một người Hàn Quốc và anh chàng này đưa bạn đến chỗ anh chàng Pakistan giúp khuân hành lí anh này lại đưa bạn ra xe với một tài xế người Sri Lanka. Bạn đến khách sạn và làm thủ tập nhập phòng. Ở đó có một người Libăng. Và rồi một chàng Thụy Điển dẫn tôi lên phòng.
00:47Tôi nói "Thế người Qatar đâu hết rồi?" (Cười) (Vỗ tay)
00:53Họ nói "Không không, trời nóng quá. Một lúc nữa họ mới ra đường. Họ khôn lắm." (Cười) "Họ biết đấy."
01:00Và dĩ nhiên nó phát triển quá nhanh, đôi lúc có những nỗi đau cũng lớn dần lên. Bạn biết đấy, đôi khi bạn gặp những người mà bạn cho rằng biết thành phố rất rõ, nhưng thật ra họ chẳng biết gì. Tài xế taxi Ấn Độ của tôi đến khách sạn W, vàt tôi nhờ anh đưa mình đến Sheraton, và anh ta nói "Không vấn đề gì." Và rồi chúng tôi ngồi đó trong 2 phút.
01:19Tôi hỏi "Có chuyện gì vậy?", anh ta trả lời "Có một vấn đề, thưa ông."
01:22Tôi hỏi "Vấn đề gì?" và anh ta nói "Nó nằm ở đâu?" (Cười)
01:26Tôi nói "Anh là tài xế, anh phải biết chứ." Anh ta bảo rằng "Không, tôi mới tới." "Anh vừa tới khách sạn W?" "Không, tôi mới tới Doha, thưa ông. Tôi đang trên đường về nhà từ sân bay. Tôi nhận được việc và tôi bắt đầu làm ngay rồi." Anh ta bảo "Thưa ông, sao ông không thử lái?"
01:43Tôi nói "Tôi không biết chúng ta đang đi đâu". "Tôi cũng không. Sẽ là một chuyến phiêu lưu đây."
01:50Và quả thật như vậy. Trung Đông là vốn đúng là một chuyến phiêu lưu trong vài năm gần đây. Trung Đông đang nhộn nhạo với mùa xuân Ả rập các cuộc cách mạng và đủ thứ nữa. Ở đây có ai đến từ Libăng không? Nếu là người Libăng xin hãy vỗ tay (Vỗ tay) Vâng. Trung Đông đang phát điên. Dấu hiệu nhận biết là đến Libăng còn trở thành nơi êm dịu nhất trong khu vực được. (Cười) (Vỗ tay) Ai có thể ngờ? Ôi trời ơi.
02:15Không. Có những vấn đề nghiêm trọng trong khu vực này mà một số người không muốn nhắc đến. Nhưng tôi sẽ làm điều đó tại đây trong tối nay Thưa quý ông quý bà của Trung Đông, đây là một vấn đề nghiêm trọng. Khi ta thấy nhau chúng ta chào nhau, ta sẽ hôn nhau bao nhiêu cái? Mỗi nước mỗi khác và điều đó thật loạn đúng không? Ở Libăng , người ta trao 3 cái. Ở Ai Cập là hai. Tôi đã ở Libăng, tôi quen hôn 3 cái. Khi tôi đến Ai Cập và chào cái anh chàng Ai Cập này Tôi hôn một, hai. Ba cái. Anh ta không thích cho lắm. (Cười) Tôi bèn bảo rằng "Không không, Tôi vừa từ Libăng tới" Anh ta bảo "Tôi không quan tâm anh đã ở đâu. Anh hãy ở nơi anh đang ở." Tôi đến Ả rập Saudi. Ở đó người ta hôn 1, 2và rồi cùng một bên má - 3, 4, 5, 6 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18. (Cười) Lần tới bạn thấy một người Ả rập Saudi, nhìn thật kĩ. Đầu họ hơi bị vẹo một chút.
03:18"Abdul, anh ổn chứ?" "Vâng, tôi mất nửa tiếng để chào hỏi và tôi sẽ ổn thôi".
03:23Người Qatar, các bạn chạm mũi Tại sao như vậy? Quay từ má bên này sang bên kia mệt quá à?
03:31"Habibi, trời nóng quá. Hãy đến đây vài một tí. Chào tớ một tiếng. Xin chào, Habibi, Đừng cử động. Xin hãy ở yên đó. Tớ cần phải nghỉ mệt".
03:40Mỗi nước - người Iran, đôi khi chúng tôi hôn 2 cái, đôi khi 3 cái. Một người bạn của tôi giải thích rằng trước cuộc cách mạng năm 79 là 2, và sau cuộc cách mạng là 3. Cho nên với người Iran, bạn có thể biết người ta theo bên nào dựa vào số hôn người ta trao cho bạn. Nếu bạn hôn một, hai, ba cái -- "Tớ không tin được cậu ủng hộ chế độ này với 3 cái hôn của cậu."
04:04Nhưng không, thật sự là được ở đây là một dịp rất thú vị, và như tôi đã nói, các bạn đang làm rất nhiều về văn hóa, bạn biết đấy, nó rất tuyệt vời, và nó giúp thay đổi hình ảnh của Trung Đông trong con mắt phương Tây. Nhiều người Mỹ không biết nhiều về chúng ta, về Trung Đông. Tôi là người Iran và Mỹ. Tôi đã du lịch tới đó. Tôi ở đó. Tôi biết. Có rất nhiều thứ, chúng ta cười, phải không? Người ta không biết chúng ta cười. Khi tôi thực hiện làm tour lưu diễn hài Axis of Evil (Trục Đen Tối) nó được chiếu trên kênh Comeday Central, tôi lên mạng để xem mọi người bàn luận gì về nó. Tôi tìm đến một trang web bảo thủMột anh chàng viết rằng "Tôi không hề biết rằng những người này cũng cười." Hãy nghĩ mà xem. Bạn chưa bao giờ thấy chúng ta cười trong phim hay truyền hình Mỹ, đúng không? Có khi là giống một tên ác nhân "Wuhahaha, wuhahaha" (Cười) Tôi sẽ giết bạn vì danh nghĩa Allah, wuhahaha". nhưng chưa bao giờ "ha ha ha ha ha."
04:51Chúng ta thích cười và ăn mừng cuộc sống. Và tôi ước rằng nhiều người Mỹ sẽ du lịch đến đây. Tôi luôn khuyến khích các bạn mình: Hãy du lịch, nhìn tận mắt Trung Đông, có rất nhiều thứ để xem, rất nhiều người tốt. Và ngược lại, nó giúp ngăn chặn xảy ra vấn đề về hiểu lầm và định kiến.
05:06Ví dụ, tôi không biết bạn đã nghe qua chưa, cách đây không lâu ở Mỹ, có một gia đình Hồi giáo đi xuống lối đi trên máy bay nói chuyện về nơi an toàn nhất để ngồi. Một số hành khách nghe thoáng qua, không may hiểu sai cho rằng đó là một cuộc nói chuyện khủng bố và họ bị đuổi khỏi máy bay Chỉ là một gia đình, bố, mẹ và con, đi xuống lối đi bàn về chỗ ngồi. Bây giờ với tư cách là một người đàn ông Trung Đông tôi biết có những điều không nên nói trên máy bay ở Mỹ đúng không? Tôi không nên, kiểu như đi dọc xuống lối đi và nói "Không, Tặc". Bạn biết đấy, điều đó chẳng hay. Ngay cả khi tôi đi cùng một anh bạn tên là Tặc, tôi sẽ nói, Tôi sẽ nói "Đừng, Tặc. Chớ làm thế, Tặc." Không bao giờ "Không, Tặc" (Cười)Nhưng bây giờ có vẻ như đến chỗ ngồi an toàn nhất trên máy bay ta cũng chẳng được nói.
05:51Cho nên lời khuyên của tôi cho những người bạn Trung Đông và Hồi giáo và bất kì ai nhìn giống như Trung Đông hoặc Hồi giáo bạn biết đấy, Ấn Độ và La-tinh, tất cả mọi người nếu bạn có da nâu đây là lời khuyên của tôi cho những người bạn da nâu. Lần tới khi bạn ở trên máy bay ở Mỹ, cứ nói tiếng mẹ đẻ của mình. Như vậy không ai biết bạn đang nói gì. Cuộc sống sẽ diễn ra trôi chảy. Cũng phải công nhận, một số ngôn ngữ nghe có vẻ đe dọa đối với một người Mỹ bình thường đúng không? Nếu bạn đi xuống lối đi và nói chuyện bằng tiếng Ả rập, bạn có thể làm họ hoảng sợ, nếu bạn đang đi "[tiếng Ả rập]" họ sẽ nói "Anh ta đang nói gì vậy?" Vậy điều mấu chốt ở đây, đối với các anh chị em Ả rập, bạn phải dùng những từ ngữ tốt đẹp linh tinh để làm người ta yên tâm khi bạn đi xuống lối đi. Kiểu là bạn đang đi: "[bắt chước tiếng Ả rập]" "dâu tây!" (Cười) "[bắt chước tiếng Ả rập] -- cầu vồng!" "[bắt chước tiếng Ả rập] -- Tutti Frutti!"
06:51"Tôi nghĩ anh ta sẽ cướp máy bay bằng kem que."
06:54Xin cảm ơn rất nhiều. Chúc bạn buổi tối vui vẻ. Cảm ơn, TED (Tán thưởng) (Vỗ tay)